[Truyện châm biếm - trào phúng] Nàng tiên cá ở Vũng Áng

Thảo luận trong 'Chuyện phiếm' bắt đầu bởi Trần Văn Cường, 17/11/16.

  1. Trần Văn Cường

    Trần Văn Cường I love CNTT Thành viên BQT Thành viên BQT

    Tham gia ngày:
    8/11/15
    Bài viết:
    3,693
    Đã được thích:
    43
    Điểm thành tích:
    48
    Giới tính:
    Nam
    Nghề nghiệp:
    Sinh Viên
    Nơi ở:
    Quảng Ninh thân yêu!
    Web:

    Cách bãi biển Vũng Áng một đoạn không xa, dưới làn nước mênh mông đậm mùi hóa chất tanh nồng, có một thủy cung bình lặng với những đàn cá đủ màu lung linh, tung tăng bơi lội, với những rặng san hô mọc sum suê, với cua ghẹ to như cái rổ sề, tôm hùm to như chó béc-giê - đó là nơi sinh sống của vua thủy tề cùng cô con gái cưng là nàng tiên cá...


    Nàng tiên cá khá rảnh, bởi nàng chả học hành gì, và bởi ở dưới thủy cung này cũng chả có việc mẹ gì để làm: tắm không phải tắm, vì suốt ngày ngâm nước rồi, lúc nào thích thì kì cọ tí là xong; quần áo giặt xong không phải phơi, vì phơi chả biết bao giờ mới khô; quét nhà, lau nhà cũng không, bởi dưới đáy biển toàn là cát. Nàng chỉ có mỗi nhiệm vụ duy nhất là nấu cơm cho vua thủy tề ăn ngày 2 bữa. Việc nấu nướng cũng tương đối nhàn hạ, chẳng phải mất công đi chợ mua thức ăn, vì tôm cá lúc nào cũng bò lổm ngổm dưới sàn, bơi loăng quăng trước mặt, quơ tay vồ vồ vài phát là ăn cả tuần không hết. Thế nên nàng suốt ngày rong chơi, chơi chán dưới thủy cung, nàng lại ngoi lên mặt biển, hóng đôi mắt tò mò về phía đất liền, nơi có san sát những lưới, dập dìu những thuyền của bà con ngư dân neo đậu. Và trong một lần như thế, nàng tiên cá đã gặp được người đàn ông khiến nàng đem lòng yêu mến...

    Đó là hôm mà bầu trời vời vợi thênh thang, hải âu sải cánh nhịp nhàng, mặt biển rực rỡ nắng vàng, sóng đùa giỡn tung tăng hòa cùng gió vi vu tạo nên bản giao hưởng rộn ràng. Tuy nhiên, trong bản giao hưởng du dương ấy, nàng tiên cá vẫn nghe được những âm thanh tồ tồ rất chênh phô và lạc nhịp. Rồi nàng quay đầu lại, và nhìn thấy một chiếc thuyền gỗ tròng trành, trên chiếc thuyền gỗ ấy, một chàng ngư dân đang cầm cái vòi bơm xả nước nhiệt tình xuống biển. Cài vòi của chàng lạ quá, nàng tiên cá chưa được nhìn thấy lần nào: nó được gắn chặt vào người chàng, không quá dài, nhưng khá cong và có khả năng tự động điều chỉnh độ căng, độ cao, khiến nàng bối rối, xôn xao...

    "Xuống đây chơi với em không?" - Nàng tiên cá gọi to đồng thời đưa hai tay lên mồm làm loa, điệu bộ như đang thổi kèn. Chàng ngư dân tự nhiên được gái xinh rủ xuống tắm cùng thì gật đầu rối rít, lập tức dừng xả nước, rồi cứ vậy lủng lẳng chạy lên chỗ mui thuyền, nhảy tùm xuống nước. Tuy chưa quen mà như đã hẹn bao giờ, họ bơi ùm ũm về phía nhau, quấn lấy nhau đê mê, say đắm... Và kể từ đấy, ngày nào nàng tiên cá cũng giấu cha ra đó hẹn hò với chàng ngư dân, cùng chàng xả van, bơm nước...

    Nhưng người đời đã dạy rồi: "Cái chim trong sịp lâu ngày cũng phải lòi ra". Mọi chuyện không qua mắt được vua thủy tề. Ông đùng đùng nổi giận, đánh nàng tiên cá một trận rồi mắng nàng te tua: "Đồ ngu! Tao bảo mày yêu lão giám đốc khu liên hiệp gang thép thì không yêu, lại lao đầu vào yêu cái thằng ngư dân nghèo sống bằng nghề bắt tôm đánh cá ấy. Mày nhìn đi, tôm cá giờ chết hàng loạt, nổi trên bãi biển lềnh phềnh, thử hỏi cái thằng ngư dân đó sẽ sống ra sao?".

    Nói rồi vua thủy tề lôi tay con gái bơi đi ào ào ra chỗ bụi san hô, nơi bám chi chít những con hàu trổ gai tua tủa, rồi chỉ vào cái ống xả nước ngầm khổng lồ, to hơn cái thùng phi, tiếp tục la mắng, chửi rủa: "Mày nhìn đi! Cái vòi xả của thằng giám đốc gang thép nó to thế này, lại còn phụt liên tục cả ngày, chứ cái vòi của thằng ngư dân đó, cùng lắm chỉ bằng cổ tay, ngày giỏi lắm phụt được hai ba phát là cùng. Mày là đồ khùng! Giờ mày chọn đi: thằng gang thép hay thằng ngư dân?".

    Nàng tiên cá như chết lặng, chẳng nói được gì, rồi nàng bất ngờ vùng dậy, quẫy đuôi rẽ nước lao đi. Nàng ngoi lên mặt biển, tìm tới chỗ thuyền của chàng ngư dân. Nhưng bãi thuyền giờ vắng lặng, không một bóng người, chàng ngư dân đã bỏ biển đi rồi, chỉ còn những xác cá chết trôi nổi, la liệt dạt ven bờ, nhiều như tiến sĩ...

    "Thằng gang thép và thằng ngư dân, mày phải chọn!" - nàng tiên cá nghĩ lại câu nói của cha mà cười chua xót, bởi nàng biết rằng quyền quyết định và lựa chọn vẫn nằm ở tay cha, chứ khó mà nằm ở tay một đứa con thấp cổ bé họng như nàng...

    Tác giả: VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO​
     

    Bình Luận Bằng Facebook

    data-href="https://cnttqn.com/threads/truyen-cham-biem-trao-phung-nang-tien-ca-o-vung-ang.3302.html"