Đêm dài sương lạnh phần 1

Thảo luận trong 'Truyện hay' bắt đầu bởi Trần Văn Cường, 17/6/16.

  1. Trần Văn Cường

    Trần Văn Cường I love CNTT Thành viên BQT Thành viên BQT

    Tham gia ngày:
    8/11/15
    Bài viết:
    3,693
    Đã được thích:
    43
    Điểm thành tích:
    48
    Giới tính:
    Nam
    Nghề nghiệp:
    Sinh Viên
    Nơi ở:
    Quảng Ninh thân yêu!
    Web:

    Giữa cái lạnh của đêm đông làm cho tôi ôm vô lăng lái xe mà vẫn cảm nhận đc cái lạnh buốt da thịt ở ngoài trời, tôi chở 35 tan sắt từ Hải Dương lên Lai Châu hôm nay lại đi một mình vì ông anh lái cùng nghĩ vẫn chưa lên. Nghĩ tới đường xa và leo đèo sapa đã thấy oải người mà lạ cái cảm giác hôm nay cứ thấy bất an mãi mà ko thể lý giải nổi. Tôi dừng xe để buộc lại dây bạt và xuống hút một điếu thuốc cho tỉnh người cái lạnh của mùa đông và cung đường cao tốc Nội Bài – Lào Cai thoáng mà gió thổi buốt cả da thịt. Bỗng nghe một tiếng chó rên ăng ẳng đâu đây. Tôi ngó xung quanh thì thấy bên kia đường có một chú chó đang lết giữa đường giải phân cách, thầm nghĩ chắc lại bị xe nào chèn vào đây chạy ra đúng là một chú chó màu đen nặng tầm 6-8kg một chân sau đã bị què rơm rớm máu. Tôi bế rồi mang vào vệ đường cạnh xe mồm nói thầm ” sao mày chạy ra đây làm gì may là còn chưa nát bét đây ”. Đặt con chó xuống cũng không biết làm gì hơn vì để giữa đường xe đi không phanh kịp, quay sang buộc tiếp dây bạt thì có tiếng người nói ” Làm gì đấy ”.

    Theo phản xạ Tôi xoay người lại luôn nhưng không một ai cả. Thầm nghĩ chắc mình nghe nhầm, buộc dây xong tôi quay lại nói với con chó ” mày ở đây đi chắc mai chủ sẽ đi tìm mày thôi ” và lên xe nổ máy đi tiếp con đường cao tốc này có hai chiều cách mấy trăm km mới có trạm dừng nghỉ lại thêm thưa nhà dân giữa đêm khuya này tôi cảm thấy con đường như dài vô tận.

    Tôi một người con trai ở cái tuổi 28 này mới năm ngoái thôi giờ này chắc đang nhún nhảy và ôm gái trong bar Marquee Club rồi. Đúng là đâu ai biết được chữ ngờ cũng vì ham chơi bóng bánh nên tôi đã thua sạch mất cả con CX5 nữa, bố mẹ thì phải bán cả nhà ở Thanh Xuân đi trả nợ cho tôi. Giờ thì phải chuyển lên Tuyên Quang quê ngoại mà ở, đang suy nghĩ miên man thì xe lịm dần mà chết máy vội xoay lái xe vào vệ đường khi xe còn đang có đà chạy. Tôi lo lắng bước xuống xe vì cái đoạn km136 cao tốc này vắng không có nhà dân. Đi một vòng xung quanh xe ngó xem có bị thủng lốp hay bó phanh gì không mà lại lịm máy được. Chửi thầm mẹ cái con đầu kéo Howo A7 này công ty mới mua được 3 tháng mà hỏng máy sao được.

    Đứng kiểm tra xe được tầm 15p gì đó tôi lên xe đề thử thì máy lại nổ bình thường vào số lại đi thì vẫn chạy bon bon. Rút con ip 5 cùi ra bấm số gọi điện cho thằng Trường đồng nghiệp nó cũng hay chạy cùng tuyến đường này nhưng khác công ty. Nó vừa nghe máy tôi đã nói oang oang : đéo hiểu sao xe tao đang đi lại bị lịm chết máy liệu xe có bị hỏng gì không mày… thì được sự im lặng lạ lùng. Aloo…Aloo… Vẫn cứ im lặng mặc dù đồng hồ vẫn báo cuộc gọi kết nối . Bực mình buông điện thoại xuống nghĩ chắc lại hỏng mất rồi. Sợ xe hỏng tôi giảm tốc độ 65km/h nhìn đồng hồ cũng đã 11h30 rồi. Vì là đường cao tốc nên rất hạn chế đèn cao áp đúng là trời mùa đông tối đen như mực thi thoảng có đèn sáng cua xe chạy ngược chiều. Hôm nay là đầu tuần nên người ta đi chơi sapa ít lượng xe đi cũng ít đi nhiều.

    Đi được tầm 40 km là đồng bằng rộng mênh mông tiếng gió thổi vù vù vào kính xe. Xe lướt nhanh trên đường chập chờn xa xa thoáng thấy trạm thu phí km 235 cao tốc. Hết con đường cao tốc Nội Bài – Lào Cai là đến đoạn đường đèo sapa nổi tiếng và cũng là đoạn đường khiến tôi lo lắng. Dừng xe bên đường Tôi vào một quán ăn đêm gọi một bát phở bò đập 2 quả trứng lộn món ưa thích của tôi.

    Cô chủ quán nhìn Tôi nói :

    – Trai trường lái có khác hào hoa lắm đây.

    Tôi mỉm cười nói trêu :

    – Nhà cô có con gái không cho cháu làm rể đi đang muốn lấy vợ đây ạ. Bưng bát phở nóng hổi đến.

    Cô nói giọng trách móc :

    – Đúng là trai lái xe lăng nhăng đi đâu cũng muốn có vợ, có rồi muốn nữa hả sao không gọi nó xuống ăn cùng để ngồi trên xe kia.

    Câu nói của cô làm tôi bị sặc khi vừa húp được thìa nước phở, quay lại hét lên :

    – Cô nói cái gì người yêu nào ạ.

    Cô vừa nói vừa chỉ tay lên cabin xe tôi :

    – Cái thằng này đứa nào ngồi………ơ đâu rồi.

    Tôi ngạc nhiên :

    – Cô nhìn nhầm rồi cháu đi một mình mà.

    Cô mỉm cười :

    – Chết chưa già mà đã hoa mắt rồi.

    Nhưng sắc mặt cô có gì đó lạ lạ rất nghiêm trọng.
     

    Bình Luận Bằng Facebook

    data-href="https://cnttqn.com/threads/dem-dai-suong-lanh-phan-1.2205.html"