21 tuổi, tôi thấy chông chênh giữa cái mình đang được học và việc tương lai mình sẽ làm. Cảm thấy mình cái gì cũng không có, kiến thức không phải thuộc dạng học rộng tài cao, điểm số lại không tốt, không tự tin khi đứng trước đám đông, không tài lẻ, lại không có nhiều mối quan hệ. Bản thân cứ bị quay cuồng trong một đống câu hỏi: "Sau này mình sẽ làm gì?" "À không, mình sẽ tốt nghiệp đúng hạn chứ?" "Thật sự là mình phải làm công việc nhàm chán ấy sao?" "Rồi tuổi xuân của mình sẽ trôi qua trong gian phòng chất ngất máy tính và sặc mùi máy lạnh?"... Nhưng "chông chênh" nhất có lẽ là khi tôi một mình tự vấn: "Liệu mình có đứng vững trên đôi chân của mình?".