Thằng nhóc nhà tôi có cái tật rất hay hỏi. Cái gì nó cũng hỏi, hỏi suốt ngày, hỏi đến kiệt cùng. Lắm khi nó hỏi nhiều, tôi mệt quá, bực quá, nên trả lời liều cho xong. Ví như trưa nay, cả nhà đang ăn cơm, nó hỏi: - Bố ơi, người ta ăn cơm, rồi ỉa ra cứt. Thế sao người ta không ăn cứt luôn cho nhanh hả bố? - Cứt để dành cho chó con ạ! Mình là người, chả lẽ lại đi tranh đồ ăn của chó? Lát sau, nó lại hỏi: - Mẹ đẻ con ra từ đâu hả bố? - Từ nách! - Nách bé tí tẹo, sao con chui ra được? - Có nhiều cái bình thường rất bé, nhưng lúc cần, nó lại rất to con ạ! - Nhưng nách mẹ toàn lông, làm sao con chui ra được?! - Lông nhiều hay ít không ảnh hưởng đến chuyện chui ra chui vào nhé! - Con nằm trong bụng mẹ, sao không chui ra từ chỗ nào đó gần bụng như rốn hoặc bẹn cho nhanh mà lại phải mất công bò ngược lên tận trên nách để chui hả bố? - Cái này sao con lại hỏi bố? Bố có chui đâu, con mới là người chui mà! - Vậy con chui vào bụng mẹ bằng cách nào? Sao con không ở ngoài luôn mà phải chui vào rồi sau đó lại mất công chui ra? - Cái chuyện chui vào chui ra này thì nó khó nói lắm con! Dù biết là mất công, mất sức, mệt người, nhưng vì thích nên cứ làm thôi. - Nhưng bố có liên quan gì đến việc con chui vào trong bụng mẹ không? - Có chứ con! Nếu không liên quan thì việc gì bố phải cưới mẹ con?! - Liên quan thế nào ạ? - Giải thích sao cho con hiểu nhỉ?! Bụng mẹ con giống như một mảnh đất, còn bố sẽ phun hạt giống vào. Hạt giống đó gặp đất sẽ nảy nở, phát triển thành con! Hiểu chưa? - Bố phun bằng cái gì? - Bằng một loại vòi chuyên dụng con ạ! - Giống cái vòi này hả bố? – Nó vừa nói vừa tụt quần, moi chim nó ra vẩy vẩy. - Ừ! Đúng! - À, vậy đêm qua, bố mẹ đợi con ngủ say rồi rủ nhau dậy phun hạt giống đúng không? - Hả? Thì ra lúc đó con không ngủ sao? Lần sau, nếu có tỉnh giấc thì phải gọi bố mẹ, không được giả vờ ngủ, như thế là xấu, nghe chưa? - Con có gọi mà, thậm chí, con gào lên nữa ấy! Nhưng vì mẹ còn gào to hơn con, nên bố không nghe thấy! Tác giả: Võ Tòng Đánh Mèo