Khi còn trẻ hãy cứ liều lĩnh đi!

Thảo luận trong 'Cuộc sống' bắt đầu bởi tranvcuong94, 8/5/16.

  1. tranvcuong94

    tranvcuong94 Moderator Moderator

    Tham gia ngày:
    9/4/16
    Bài viết:
    228
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    18
    Giới tính:
    Nam
    Nghề nghiệp:
    N/A
    Nơi ở:
    N/A
    Web:
    N/A

    Có một ngày, Nhút Nhát đã hỏi Liều Lĩnh rằng:

    - Này, cậu sẽ lao đầu vào thất bại để tự rút cho mình một bài học hay cậu sẽ học tập kinh nghiệm từ những thất bại của thế hệ trước?

    - Có lẽ tớ sẽ tự trải nghiệm - Liều Lĩnh trả lời - Bởi vì dù có được truyền đạt hay đến mấy mà chưa từng trải nghiệm thì tớ sẽ chẳng nhớ mãi bài học đó được.

    - Thế à? - Nhút Nhát thở dài - Nhưng thất bại thì sẽ đánh mất nhiều thứ lắm. Tớ sẽ học hỏi từ những người đi trước để không bao giờ có sai sót trong đời.

    dung-cam-lieu-linh.png

    Nhút Nhát trở thành một cỗ máy được lập trình mỗi ngày, cậu ta học cực giỏi, nhưng lại né tránh các mối quan hệ vì sợ đổ vỡ, cậu ta không dám tham gia bất kỳ trò chơi nào của tập thể vì sợ mình sẽ là người thua cuộc. Nhút Nhát thích vẽ, nhưng lại từ bỏ ước mơ vì sợ thất bại. Cậu ấy vào đại học Y, chuỗi ngày nhàm chán bắt đầu và cậu ta tìm đến Liều Lĩnh.

    - Tại sao cậu có nhiều bạn thế? - Nhút Nhát tò mò.

    - Vì tớ chủ động kết bạn với mọi người – Liều Lĩnh đáp.

    - Nhưng cậu sẽ gặp những người bạn xấu – Nhút Nhát biện bạch.

    - Đúng! Nhờ những người bạn xấu mà tớ mới biết quý những người bạn tốt thật sự. – Liều Lĩnh giải thích.

    - Tại sao cậu dám mở một shop kinh doanh mà không sợ rằng mình sẽ lỗ vốn? – Nhút Nhát lại hỏi.

    - Vì nếu điều đó xảy ra thì tớ vẫn sẽ lời to khi thu về những kinh nghiệm cho mình - Liều Lĩnh giải thích.

    - Tại sao cậu lại yêu thương một người hết lòng khi biết rằng sẽ chẳng có gì là mãi mãi? – Nhút Nhát thắc mắc.

    - Vì tớ là con người, chứ không phải một cỗ máy, như cậu! – Liều Lĩnh trả lời.

    Nhút Nhát im bặt, chưa bao giờ cậu thất bại trong kinh doanh - vì cậu đâu dám nghĩ đến ý tưởng táo bạo đó, chưa bao giờ cậu bị những người bạn xấu lừa lọc mình- vì câu đâu có một người bạn nào bên cạnh, chưa bao giờ cậu phải đau khổ trong tình yêu - vì Nhút Nhát ơi, cậu đâu dám mở trái tim mình ra vì sợ nó trầy xước.

    Bạn có muốn sống như Nhút Nhát không? Thất bại lớn nhất của Nhút Nhát đó là: Cậu ấy sợ phải thất bại.

    Qua câu chuyện giữ Nhút Nhát và Liều Lĩnh, bài học rút ra được là:

    Nếu muốn đi đến thành công, bạn đừng sợ thất bại và đừng tuyệt vọng khi gặp phải điều đó. Quan trọng là sau mỗi lần thất bại, bạn biết cách đứng lên và rẽ qua một con đường khác để đi đến thành công.

    Tôi biết mình không có nhiều tài năng nổi bật, nhưng tôi biết bản thân mình rất liều.

    Khi còn trẻ, nhiều người cũng cho rằng bản thân mình liều lĩnh. Thế nhưng từ lời nói đến hành động, luôn là một khoảng cách vô cùng xa. Có những người cũng mạnh miệng khẳng định rằng bản thân không hề nhút nhát, rằng họ rất liều mạng, thôi thì cứ nhắm mắt làm đại; thế nhưng cũng chính họ thường ngập ngừng trước những quyết định, cân đo đong đếm tính toán chán chê. Ấy là chưa đủ liều.

    Nhiều người sẽ giải thích rằng, ừ thì họ liều, nhưng cũng phải trong một giới hạn khuôn khổ nào đó thôi. À ừ thì họ cũng đúng. Còn với tôi, khi đã gọi là liều thì đã chẳng còn gì để tính toán nữa, cứ làm đại, sai thì sửa, không thì làm lại. Tuổi trẻ có 30 năm, không có gì nhiều nhặn, chỉ có là tỷ phú thời gian.

    Vậy nên tôi thường cắm đầu vào những việc mà ai đó đứng ngoài sẽ cho rằng ngu. Tôi không chọn lọc cơ hội, vì khi tôi chẳng có tí kinh nghiệm gì, việc chọn lựa là thừa thải. Làm sao tôi biết được nó tốt hay không khi chưa bao giờ thử? Khi thử rồi, đúng sai thế nào, trong tôi sẽ có sẵn một giới hạn để biết được ở những lần sau, mình đang đi đúng đường hay không. Khi liều rồi, tôi chẳng suy nghĩ nhiều.

    Bởi vậy, tôi thường tự hào mình có khả năng liều. Và vẫn có đủ thời gian để đi sửa chữa lại những sai lầm của một thời liều mạng. Tôi có nhiều kinh nghiệm hơn so với các bạn bè trang lứa khác vì hầu hết những quyết định của tôi không tính toán nhiều. Tôi cũng không dự định dừng lại nghĩ thật kỹ về điều gì đó khi tôi chưa biết. Tôi thường chọn giải pháp cứ làm luôn rồi tính. Nhưng khi cái nào đã có kinh nghiệm rồi, đã làm rồi, mà phải ra quyết định tiếp theo, tôi sẽ suy nghĩ kỹ. Lần suy nghĩ đào sâu ấy không có nghĩa tôi sợ va vấp lại ở những kinh nghiệm cũ, mà vì tôi sẽ nghĩ kỹ cho một con đường xa hơn, bền vững hơn.

    Hôm nọ khi xuống trường đại học khuyên các em, tôi bảo các em đừng ước được như tôi. Tôi cũng như các em, tờ giấy trắng phẳng phiu được cuộc đời vò nát hằn lên những vết gấp của kinh nghiệm. Nếu các em giữ mình trắng trẻo mãi, nhìn nó buồn chán và tẻ nhạt lắm. Hãy để cuộc sống này vẽ lên nó đủ màu sắc, hãy để cuộc đời tạo thêm trên tờ giấy những vết rằn vằn vện, nhưng biết đâu chừng, nó sẽ là một bức tranh tuyệt đẹp mà các em không thể ngờ đến được.

    Đừng ước mơ, hãy làm vì điều bạn mong muốn. Tôi đã chọn cách suy nghĩ thế cho những công việc của mình, cho những kết quả của mình, cho cuộc đời của mình. Nếu tôi muốn làm trong quỹ đầu tư mà khi tôi chưa có kinh nghiệm gì, tôi sẽ xách CV đi ứng tuyển. Nếu tôi muốn thử kiếm tiền từ ngành ẩm thực, tôi sẵn sàng đứng bán hàng và đi giao hàng cả tháng để hiểu hơn về khách hàng. Chỉ có lao động và đầu tư vào bản thân mới thực sự sinh được lợi nhuận và giá trị, còn đầu tư bên ngoài khác, suy cho cùng, cũng chỉ là đầu tư vào tài sản của người khác mà thôi.

    Like Fan page trên facebook để cập nhật những bài viết mới nhất.
    Fan page: http://facebook.com/cnttqndotcom
     

    Bình Luận Bằng Facebook

    data-href="https://cnttqn.com/threads/khi-con-tre-hay-cu-lieu-linh-di.1699.html"